Ai đi làm đồng về đang lúc toát cả mồ hôi, thậm chí mệt đến liệm đi, chỉ cần một hớp nước mát thì mọi muộn phiền, mệt mỏi như tan biến.
Hình ảnh giếng nước, gốc đa đã thành đề tài quen thuộc của thơ ca và trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho các thi sĩ. Nhà thơ Chính Hữu đã từng viết: "Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính...". Câu thơ ấy càng trở nên thấm thía khi tôi rời xa quê hương về Thủ đô học tập và công tác. Ảng Viết Mạnh
Rời xa quê hương, trong ngổn ngang kỷ niệm để kết nên nỗi nhớ quê nhà, thì có lẽ kỷ niệm đẹp đẽ và thân thương nhất trong tôi là hình ảnh giếng nước quê hương. Ảnh Viết Mạnh
Quê tôi thuộc miền trung du Bắc Bộ-một miền quê yên bình và được thiên nhiên ưu ái cho người dân Bắc Giang quê tôi mạch nước ngọt ngào, mát lịm. Ảnh Viết Mạnh
Tôi đi xa, hàng năm vẫn được về thăm quê mẹ, nhưng cứ lâu lâu trong giấc mơ lại chập chờn hình bóng của quê hương tuổi thơ. Ảnh Viết Mạnh
Tôi rất nhớ giếng nước đầu làng, nhớ từng con đường thân quen quanh co trong xóm nhỏ. Hình ảnh giếng nước đầu làng với tôi thật là gần gũi, tuổi thơ chăn bò chiều về xách gàu, đem quần áo ra giếng tắm gội; thường những buổi chiều, giếng nước đầu làng tập trung rất đông người tắm giặt, nói cười vui vẻ, tôi chắc rằng giếng nước ở quê không xa lạ với bất cứ ai. Ảnh Viết Mạnh
Khi lớn lên, có thể người ta rồi phải xa quê, có người gắn bó trọn đời nơi phố thị, có người sống ở trời Tây, trời Âu xa ngút ngàn; nhưng hễ nhắc đến lũy tre, giếng nước, cánh đồng thì dường như những gì thân thương, gần gũi, tin yêu nhất lại ùa về tràn ngập tâm hồn. Ảnh Viết Mạnh
Cả xóm, chỉ có một cái giếng nằm ở đầu làng, nhưng thật là thân thiết với bao người. Ảnh Viết Mạnh
Nhớ về giếng nước là biết bao yêu thương theo kỷ niệm gọi về. Tôi nhớ những đêm trăng, những sớm tinh mơ, bà và mẹ lặng lẽ ra đầu làng gánh những đôi nước kẽo cà, kẽo kẹt về; rồi lớn lên tôi đã thay mẹ gánh nước phục vụ sinh hoạt hàng ngày. Ảnh Viết Mạnh
Tôi nhớ những chiều xong việc đồng áng, bà con cả xóm lại ra giếng nước mà tắm giặt vui đùa, tiếng nói tiếng cười như xua tan hết những vất vả sau một ngày làm việc cực nhọc. Ảnh Viết Mạnh
Và nhớ nhất là những ngày còn nhỏ, đi đâu hay làm gì hễ khát nước là ra ngay giếng, giật lên một gàu nước trong veo, uống vào mà nghe lòng mát lạ. Xối một gáo nước ở giếng thì nghe mát lạnh đến tận đáy lòng, uống một ngụm mà lòng ngọt đến bây giờ. Ảnh Văn Thương
Đồng Tùng Anh
Nguồn Môi trường và Đô thị Việt Nam